Monday, June 6, 2011

Thi Tập

Huỳnh Văn Đoan
Tự Chí Nhân
Ông Huỳnh Văn Đoan sanh năm 1895 mất năm 1954, tại Cù lao Năng Gù, làng Bình Thủy, tổng Định Thành, quận Châu Thành, Tỉnh Long Xuyên, ông có hành nghề kim hoàng, rồi tham gia Ban Hội Tề làng Bình Thủy từng giữ chức Hương Quản rồi Hương Sư, theo đạo Phật, là Hội viên Hội Thông Thiên Học Pháp Quốc, ông là thi sĩ có những bài thơ đăng trên báo Đuốc Nhà Nam, ông cũng là họa sĩ, ông có đắp nổi bức bình phong trước đình Bình Thủy và một số tranh, trang trí trong Đình.
*
Một số bài thơ đăng trênNhật báo Đuốc Nhà Nam 1932-1933:

Khuya ngắm trăng thu sanh cảm
Khóc chồng chết
Khóc tuần trăm ngày
Chơi núi
Chí trượng phu
Lữ thứ cảm tác
Đất khách đêm khuya
Ngư ông tự vịnh
Tu thân
Kỵ nữ tự thán
Cảnh Nhàn (Sơn Cư)
Khuyến Thiện
Nghèo ly hương
Xứ lạ đêm mưa
Mừng có con thơ (Thơ chữ Nôm, diễn quốc ngữ)


Khuya ngắm trăng thu sanh cảm

Đêm thu hé cửa đến huê viên,
Ngắm nguyệt vừa chinh chạnh cảm liền.
Khóm cúc thấm sương bông hoặc hoặc,
Chòm hường đượm tuyết ngụy nghiêng nghiên.
Nĩ non dế hát khêu điều thảm,
Rụu rịt ve ngâm gợi nỗi phiền.
Áo não mối sầu lòng dã dượi,
Tương tư đoạn nhớ dạ buồn riêng.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 28 ngày 8-10-1932

Khóc chồng chết

Ủa đâu ? Ba vạn sáu ngàn ngày,
Ai xẻ tình chung dứt bửa nay.
Thân thiêp bơ vơ trên cảnh thế,
Hồn chàng dật lạc dưới Diêm đài.
Giay tình đó đã đem đâu mất,
Túi nghĩa đâu toan thắt chặt hoài.
Nắm đất vùi xương người bạc mạng,
Vái trời, vong giả đến Bồng lai.

Huỳnh Văn Đoan
  Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 29 ngày 15-10-1932

Khóc tuần trăm ngày

Trăm ngày nhấp nháng bóng Thiều quang,
Sữa soạn rồi mơi bửa cúng chàng.
Hạc, Phướng, trai đàn xin chứng chiếu,
Kho, nhà, tụng niệm nguyện cầu an.
Vái trời tiếp dẫn qua Tây vức
Khẩn Phật rước đüa đến Niết bàn.
Anh hỡi! Anh ôi! Anh hỡi hỡi ...
Lòng em đau đớn lụy hòa chan

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 29 ngày 15-10-1932

Chơi núi

Sườn núi nữa chừng hiếm đá veo,
Đường quanh lối hẹp nổng xen đèo.
Ồn ào suối nước nguồn trong vắt,
Yên rợp rừng tòng đá mốc meo.
Vượn hú trên cây âm lãnh lót,
Cọp gầm dưới trãng tiếng vang reo.
Trông chừng am động trên kia đó,
Ta, bạn lần mò ráng sức leo.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 29 ngày 15-10-1932

Chí trượng phu

Cái thân đứng giữa cảnh trần ai,
Lần bước đường đời lắm gốc gai.
Ủạp đất tuôn bờ lòng chẳng quản,
Ủội trời lướt bụi dạ khôn nài.
Dầm mưa, chải gió chờ thời đạt,
Hứng tuyết, vùi sương đợi vận lai.
Gắng sức vẩy vùng cùng thế sự,
Tung hoành bốn biển mới nên trai.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 32 ngày 5-11-1932

Lữ thứ cảm tác

Cái gánh tang bồng nặng lắm thay,
Giang hồ trôi nổi đã lâu ngày.
Đau lòng chạnh nhớ quê hương cũ,
Xót dạ bơ vơ đất khách nay.
Sầu luống chịu,
Thảm trông hoài,
Buồn riêng! riêng biết, cùng aỉ.
Cảm thương phận mẹ ngồi kề cửa,
Lìa sống thân con lụy nhỏ dài.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 32 ngày 5-11-1932

Đất khách đêm khuya

Tấm thân lữ thứ dạ đâu vui,
Đất khách bơ vơ lụy sụt sùi.
Đêm vắng âu lo vì xứ lạ,
Canh tràng ngao ngán nổi xa xui.
Tiếng gà eo ốc càng tha thiết,
Dọng dế ro re luống ngậm ngùi.
Nghĩ thảm! riêng than cho số phận,
Buồn này, có biết lúc nào nguôi.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 32 ngày 5-11-1932

Ngư ông tự vịnh

Với chiếc thuyền mành dạo các châu,
Mặc ai khanh tể, kẻ công hầu.
Năm hồ ngang dọc ta giăng lưới,
Bốn biển tung hoành lão bủa câu.
Mai sớm buôn tôm thành bắc Á,
Xế chiều bán cá chợ tây Âu.
Nam dương qua lại thường phao nhợ,
Thủy lợi toàn cầu sẽ tóm thâu.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 32 ngày 5-11-1932

Tu thân

Vào non kiếm động ẩn tu thân,
Chẳng mến vinh hoa lánh bụi trần.
Sớm tối công phu dằn trí dục,
Trưa chiều dưa muối giải lòng sân.
Trước xem Cảm ứng noi chơn lý,
Sau tụng Huỳnh đình định khí thần.
Nung đúc Phật tâm cho toại nguyện,
Ngày kia đắc quả cứu nàn dân.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 32 ngày 5-11-1932

Kỵ nữ tự thán

Cái đời Kỵ nữ kiếp phù sanh
Trách lẩn thiên công nỡ tạo thành
Ủày phận đào tơ xa các tía
Trải thân liễu yếu dựa lầu xanh
Hoa tươi xinh đẹp người chen lấn
Nguyệt khuyết lu mờ khách vắng tanh
Cảm bấy mẹ cha ơn dưỡng dục
Dày son dạn phấn thẹn cho mình

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 41 ngày 7-1-1933

Cảnh Nhàn (Sơn Cư)

Lần bóng trời hè dựa mái hiên
Bạn cùng tiều mục cảnh lâm tuyền
Non xanh vui ẩn dồi lòng nghĩa
Động báu vào ra tập tánh hiền
Suốt tháng thung dung hằng khoái lạc
Quanh năm co dũi chẳng ưu phiền
Trà trưa rượu sớm ngâm thi phú
Thong thả riêng ta khỏe tự nhiên

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 41 ngày 7-1-1933

Khuyến Thiện

Cuộc đời trông thấy dửng dừng dưng
Giọt lệ từ tâm đỗ chẳng ngừng
Gióng trống gọi mê người khổ não
Dộng chuông thức tĩnh khách gian truân
Miếng mồi phú quí không nên chuộng
Cái bã vinh hoa chớ vội mừng
Tập tánh cần tu xin cố gắng
Nâu sòng thiện niệm khỏi trầm luân

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 41 ngày 7-1-1933

Nghèo ly hương

Một bước ra đi một bước dừng,
Đoái n hìn cố lý dạ khôn ngưng.
Lạy trình cha mẹ lòng dùng thẳng,
Từ giả anh em miệng ngập ngừng.
Ôm phận cơ hàn nương lẻ lạ,
Mang thân thất nghiệp cậy người dưng.
Nắng mưa nghĩ đến càng ngao ngán,
Nợ miệng hàng ngày phải cất chưn.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 64 ngày 3-7-1932

Xứ lạ đêm mưa

Rúc rắc mưa đêm đổ mái nhàc,
Một mình thổn thức luống vào ra.
Ngoài tường giọy nước tuông tầm tả,
Trong trướng dòng châu ướm nhỏ sa.
Dế khóc dưới thềm khêu dạ khách,
Lằn than trên vách gợi lòng ta.
Vật còn biết cãm người đâu chẳng.
Lỡ bước lưu ly chạnh xót xa.

Huỳnh Văn Đoan
Năng Gù
Phụ trương Đuốc Nhà Nam
Số 64 ngày 3-7-1932

Mừng có con thơ

 Thủ bút bài thơ chữ Nôm của tác giả

Vui mừng bổn phận vợ chồng tôi,
Gặp muộn mà may cũng phỉ rồi.
Trước đẻ thằng trai đà đáng mấy,
Sau sanh đứa gái chửa lìa nôi.
Cầu Trời bố đức nuôi mau lớn,
Nguyện Phật thi ân dưỡng cả đôi.

Đến lúc nên người đây sẽ định,
Rước dâu, bắt rễ đủ thì thôi.

Huỳnh Văn Đoan diễn âm quốc ngữ
!932

1 comment: